Khác biệt giữa các bản “Kiến trúc”
Dòng 19: Dòng 19:
 
File:Hagbølle.jpg|Hagbølle|Những khung đá có thể mang ý nghĩa tinh thần hơn là một cấu trúc trú ngụ nhân tạo.
 
File:Hagbølle.jpg|Hagbølle|Những khung đá có thể mang ý nghĩa tinh thần hơn là một cấu trúc trú ngụ nhân tạo.
 
</gallery>
 
</gallery>
 +
== Khái niệm kiến trúc theo chiều hướng văn hóa ==
 +
Sau thời kỳ săn bắt hái lượm, loài người chuyển sang xu hướng quần cư và định cư đặc biệt là ở những con sông lớn, tạo dựng nên các nền văn minh; điều này được bảo đảm với phương thức sản xuất [[nông nghiệp]]. Với phương thức sống mới và kéo theo nhiều nhu cầu mới, kiến trúc cũng phát triển để đảm bảo tính hữu dụng. Với sự khắc nghiệt của tự nhiên, chỉ các cấu trúc bằng đá, đất nung,... mới còn lưu dấu vết; và thường đó là các công trình có tính cộng đồng, tín ngưỡng.

Phiên bản lúc 16:05, ngày 3 tháng 7 năm 2021

Kiến trúc là khái niệm chỉ hoạt động, tư duy tạo ra các cấu trúc phi tự nhiên ở một tỷ lệ tương quan nhất định để phục vụ cho mục đích của con người. Kiến trúc là một khái niệm rộng, đa dạng, và trải dài kể từ khi con người xuất hiện, do đó có rất nhiều chiều hướng tiếp cận đến khái niệm, và bản thân khái niệm kiến trúc cũng không ngừng được bồi đắp, phát triển qua thời gian.

Khái niệm kiến trúc theo chiều hướng lịch sử

Khi tiếp cận khái niệm kiến trúc theo chiều hướng lịch sử, tính hữu dụng là một đặc tính quan trọng để theo dấu sự phát triển. Tính hữu dụng ở đây là việc tạo ra một cấu trúc vật lý để phục vụ cho nhu cầu. Không chỉ loài người, các loài động vật cũng có những nhu cầu đòi hỏi một cấu trúc vật lý hỗ trợ.

Theo chiều hướng này, khái niệm kiến trúc đã gắn theo từng bước tiến hóa của loài người. Tuy vậy, tất nhiên cần phải phân biệt rõ ràng giữa cấu trúc trú ngụ và kiến trúc, vì để đạt khái niệm kiến trúc, điều kiện đầu tiên là cấu trúc phải có tính nhân tạo.

Kể từ các hang động tự nhiên, các cấu trúc nhân tạo của con người đã không còn dấu vết; với các vật liệu hữu cơ từ tự nhiên, công cụ và phương thức xây dựng thô sơ, các cấu trúc trú ngụ nhân tạo từ buổi đầu không thể tồn tại dưới sự khắc nghiệt của tự nhiên. Vẫn còn một số cấu trúc nhân tạo bằng đá còn tồn tại dưới dạng khung; tuy rằng, chúng có thể đã là các cấu trúc phục vụ cho mục đích tín ngưỡng hơn là nhu cầu bao che thiết yếu, kể từ khi phải bỏ ra một khối lượng công sức và thời gian đáng kể trong tình trạng hạn hẹp của đời sống săn bắn hái lượm cho một cấu trúc hạn chế, và hơn hết, các hang động vẫn là nơi trú ngụ lý tưởng nhất.

Khái niệm kiến trúc theo chiều hướng văn hóa

Sau thời kỳ săn bắt hái lượm, loài người chuyển sang xu hướng quần cư và định cư đặc biệt là ở những con sông lớn, tạo dựng nên các nền văn minh; điều này được bảo đảm với phương thức sản xuất nông nghiệp. Với phương thức sống mới và kéo theo nhiều nhu cầu mới, kiến trúc cũng phát triển để đảm bảo tính hữu dụng. Với sự khắc nghiệt của tự nhiên, chỉ các cấu trúc bằng đá, đất nung,... mới còn lưu dấu vết; và thường đó là các công trình có tính cộng đồng, tín ngưỡng.