Sửa đổi Hoa nương

Chú ý: Bạn chưa đăng nhập và địa chỉ IP của bạn sẽ hiển thị công khai khi lưu các sửa đổi.

Bạn có thể tham gia như người biên soạn chuyên nghiệp và lâu dài ở Bách khoa Toàn thư Việt Nam, bằng cách đăng ký và đăng nhập - IP của bạn sẽ không bị công khai và có thêm nhiều lợi ích khác.

Các sửa đổi có thể được lùi lại. Xin hãy kiểm tra phần so sánh bên dưới để xác nhận lại những gì bạn muốn làm, sau đó lưu thay đổi ở dưới để hoàn tất việc lùi lại sửa đổi.

Bản hiện tại Nội dung bạn nhập
Dòng 11: Dòng 11:
 
Theo chuyên khảo của tác gia [[Trần Quang Đức]]<ref>[https://chuteuyeuquy.blogspot.com/2012/10/thu-gian-cuoi-tuan-tinh-hinh-gai-iem_21.html Mất trinh, gái điếm, chuyển giới và các sự lạ khác thời Lê]</ref>, [[Triều Lê sơ|thời Lê]] đĩ thường tập trung ở kinh thành, "''chỗ nào cũng có''", đặc biệt quanh quân doanh. Riêng hồi Lê mạt do có quá nhiều binh sĩ mắc bệnh [[giang mai]] nên triều đình đành phải "''lùng bắt đĩ khắp các phố phường, cạo đầu, phạt trượng rồi đuổi đi''". Mà theo một thi phẩm của [[hoàng đế]] [[Lê Thánh Tông]] (?), đĩ là phường gái giọng ẽo ợt, ra vẻ thanh tao, khi gặp tình nhân thì như "''mèo thấy mỡ''", "''sụt sịt rằng tôi thương tôi nhớ''", "''bẻo lẻo chào anh ngược anh xuôi''"... Vào năm 1501, [[hoàng đế]] [[Lê Hiến Tông]] từng ban lệnh cấm các quan tháp tùng mình không được dắt đĩ theo rồi bừa bãi [[tình dục]].
 
Theo chuyên khảo của tác gia [[Trần Quang Đức]]<ref>[https://chuteuyeuquy.blogspot.com/2012/10/thu-gian-cuoi-tuan-tinh-hinh-gai-iem_21.html Mất trinh, gái điếm, chuyển giới và các sự lạ khác thời Lê]</ref>, [[Triều Lê sơ|thời Lê]] đĩ thường tập trung ở kinh thành, "''chỗ nào cũng có''", đặc biệt quanh quân doanh. Riêng hồi Lê mạt do có quá nhiều binh sĩ mắc bệnh [[giang mai]] nên triều đình đành phải "''lùng bắt đĩ khắp các phố phường, cạo đầu, phạt trượng rồi đuổi đi''". Mà theo một thi phẩm của [[hoàng đế]] [[Lê Thánh Tông]] (?), đĩ là phường gái giọng ẽo ợt, ra vẻ thanh tao, khi gặp tình nhân thì như "''mèo thấy mỡ''", "''sụt sịt rằng tôi thương tôi nhớ''", "''bẻo lẻo chào anh ngược anh xuôi''"... Vào năm 1501, [[hoàng đế]] [[Lê Hiến Tông]] từng ban lệnh cấm các quan tháp tùng mình không được dắt đĩ theo rồi bừa bãi [[tình dục]].
  
Theo ''[[Sơn cư tạp thuật]]'', "''tục nước ta (xứ [[Bắc Hà]]) đối với việc phòng thân của đàn bà rất sơ lược, đã hở người lộ mặt, lại còn cùng con trai chung đường chung giếng, giẫm cỏ xem trò, lại còn cùng con trai kề vai chạm lưng, đến khi có người làm mối thì phần nhiều đã mất trinh rồi''". Trong tác phẩm ''[[Histoire naturelle, civile et politique du Tonquin]]'' (Lịch sử tự nhiên, dân sự và chính trị xứ Đông Kinh), tác giả Richard cho biết "''những người đàn bà bình dân có quyền tự do đi chơi và chăm lo những công việc bên ngoài, còn những người vợ quan lại và những người đàn bà đặc biệt khác thì bị quản lý chặt chẽ gần giống như những người đàn bà Trung Hoa. Nhiều phụ nữ này được coi như vô cùng dễ dãi. Họ buông thả mình cho người ngoại quốc với một cái giá rất xoàng và sau đó kịp thời kết hôn với người ngoại quốc kia. Người ta đã tìm họ chẳng qua vì những chuyện đó thôi. Họ được chọn chồng theo ý muốn, quyền hạn mà những phụ nữ Trung Hoa không có được''".
+
Theo ''[[Sơn cư tạp thuật]]'', "''tục nước ta (xứ [[Bắc Hà]]) đối với việc phòng thân của đàn bà rất sơ lược, đã hở người lộ mặt, lại còn cùng con trai chung đường chung giếng, giẫm cỏ xem trò, lại còn cùng con trai kề vai chạm lưng, đến khi có người làm mối thì phần nhiều đã mất trinh rồi''". Trong tác phẩm ''[[Histoire naturelle, civile et politique du Tonquin]]'' (Lịch sử tự nhiên, dân sự và chính trị xứ Đông Kinh), tác giả Richard cho biết "''những người đàn bà bình dân có quyền tự do đi chơi và chăm lo những công việc bên ngoài, còn những người vợ của các viên quan lại và những người đàn bà đặc biệt khác thì bị quản lý chặt chẽ gần giống như những người đàn bà Trung Hoa. Nhiều người phụ nữ này được coi như vô cùng dễ dãi. Họ buông thả mình cho người ngoại quốc với một cái giá rất xoàng và sau đó kịp thời kết hôn với người ngoại quốc kia. Người ta đã tìm họ chẳng qua vì những chuyện đó thôi. Họ được chọn chồng theo ý muốn, quyền hạn mà những người phụ nữ Trung Hoa không có được''".
  
 
Còn với đàn bà [[Nam Hà]], nhà lữ hành [[John Barrow]] đã mô tả từ những năm 1792-3 rằng "''họ được phép tự do luyến ái, ngay cả con gái quan lại cũng không ít cô cấu hiệp Tây lang hòng kiếm ít lợi lạc''". Vài chục năm sau đó, [[hoàng đế]] [[Nguyễn Thánh Tổ]] nhận xét, "''dân phong tập thói kiêu sa, dâm đãng''", "''đám đàn bà Gia Định rất dâm đãng''", "''bọn đàn bà dâm đãng, phóng túng, cư xử của chúng thật quá kinh tởm. Đàn ông vốn đã chơi bời phóng đãng thì sao đòi hỏi tiết hạnh ở đám vợ được ?''".
 
Còn với đàn bà [[Nam Hà]], nhà lữ hành [[John Barrow]] đã mô tả từ những năm 1792-3 rằng "''họ được phép tự do luyến ái, ngay cả con gái quan lại cũng không ít cô cấu hiệp Tây lang hòng kiếm ít lợi lạc''". Vài chục năm sau đó, [[hoàng đế]] [[Nguyễn Thánh Tổ]] nhận xét, "''dân phong tập thói kiêu sa, dâm đãng''", "''đám đàn bà Gia Định rất dâm đãng''", "''bọn đàn bà dâm đãng, phóng túng, cư xử của chúng thật quá kinh tởm. Đàn ông vốn đã chơi bời phóng đãng thì sao đòi hỏi tiết hạnh ở đám vợ được ?''".

Lưu ý rằng tất cả các đóng góp của bạn tại Bách khoa Toàn thư Việt Nam sẽ được phát hành theo giấy phép Creative Commons Ghi công–Chia sẻ tương tự (xem thêm Bản quyền). Nếu bạn không muốn những gì mình viết ra sẽ có thể được bình duyệt và có thể bị sửa đổi, và không sẵn lòng cho phép phát hành lại, xin đừng nhấn nút “Lưu trang”. Đảm bảo rằng chính bạn là tác giả của những gì mình viết ra, hoặc chép nó từ một nguồn thuộc phạm vi công cộng hoặc tự do tương đương. ĐỪNG ĐĂNG NỘI DUNG CÓ BẢN QUYỀN MÀ CHƯA XIN PHÉP!

Hủy bỏ Trợ giúp sửa đổi (mở cửa sổ mới)
Lấy từ “https://bktt.vn/Hoa_nương