Thất quốc triều đại/đang phát triển
Phiên bản vào lúc 06:21, ngày 13 tháng 10 năm 2020 của Hadubrandlied (Thảo luận | đóng góp)

Thất quốc triều đại (tiếng Anh cổ : Seofonrīċe, Anh văn : Heptarchy, Hi văn : Ἑπταρχία) là thuật ngữ do sử gia Henry xứ Huntingdon đề xuất ở thế kỉ XII nhằm khu biệt hóa giai đoạn từ thế kỉ V đến thế kỉ IX tại địa bàn nay là Anh quốc.

Lịch sử

Theo quy ước, thất quốc triều đại là giai đoạn vừa có tính hậu La Mã vừa thuộc sơ kì trung đại. Khi này, hầu hết địa bàn nay là Anh quốc và cực Nam Alba đều thần phục đức vua Ecgberht, nhưng thực tế phân liệt thành nhiều tiểu quốc hoặc thị tộc, mà phần đông là dân Anglo-Saxon. Vì thế giai đoạn rất dài này được coi là thời hoàng kim của văn hóa Anglo-Saxon.

Các thế lực quần đảo Anh thời này nhìn chung không chính thức tùy thuộc thế lực nào bên ngoài và nếu có chỉ để tìm lấy sự bảo hộ về quốc an, tuy nhiên phải thường xuyên vất vả chống đỡ những cuộc cướp phá của người Viking.

Danh sách

Liệt kê chỉ có tính tương đối vì số lượng biến động mạnh theo nhu cầu bành trướng quyền lực của các quân chủ thất quốc triều đại. Tứ hùng :

Tam bá :

Chư hầu :

Xem thêm

Tham khảo