Bảo Đại (Hán văn : 保大, 1913 - 1997) là hoàng đế thứ 13 và cuối cùng triều Nguyễn, cũng là tông chủ chính thức sau cùng trong trường kì lịch sử Việt Nam.
Danh hiệu
- Nguyên danh : Nguyễn Phước Thiển (阮福晪)
- Biểu tự : Vĩnh Thụy (永瑞)
- Ngụy danh : mệ Vững
- Niên hiệu : Bảo Đại (保大)
- Tước hiệu : Đại Nam hoàng đế (大南皇帝, Empereur d'Annam), Việt Nam hoàng đế (越南皇帝), Quốc trưởng Quốc gia Việt Nam (越南國長)
Sinh bình
Ông hoàng Nguyễn Phước Vĩnh Thụy sinh nhằm ngày 23 tháng 09 âm lịch, tức 22 tháng 10 năm 1913 Công lịch, tại thần kinh Huế. Theo quy ước chưa được xác nhận trong học giới, thân phụ ông là hoàng đế Nguyễn Hoằng Tôn, còn thân mẫu là một trong hai vị Nhị giai Huệ phi Hoàng thị và Nhất giai Ơn phi Hồ thị.
Ngày 15 tháng 05 năm 1922, ông thụ phong Đông cung Hoàng thái tử, bắt đầu theo cha dự chính. Theo hồi kí Le dragon d'Annam, ông hầu như bị an trí ở nhà để học nhằm trau dồi kinh thư dưới sự hướng dẫn của phụ hoàng và các thầy An Nam, thỉnh thoảng còn có các thầy Pháp ở Sài Gòn ra dạy làm quen với Pháp ngữ. Tới tháng 11 năm 1924, sau lễ tứ tuần đại khánh của phụ hoàng, ông chính thức sang Pháp học tại Lycée Condorcet, rồi Institut d'Études Politiques, cùng đi có biểu đệ mệ Cưởi. Còn theo hồi tưởng của giáo sư Hoàng Xuân Hãn, thời kì ở Paris, hoàng thái tử Vĩnh Thụy thường sang nhà ông nhờ phụ đạo môn toán. Trong mấy năm này, hoàng đế Hoằng Tôn thưởng cử người tới đốc học, thi thoảng ngài cũng ghé thăm để kiểm tra học lực.