Thất quốc triều đại (tiếng Anh cổ : Seofonrīċe, Anh văn : Heptarchy, Hi văn : Ἑπταρχία) là thuật ngữ do sử gia Henry xứ Huntingdon đề xuất ở thế kỉ XII nhằm khu biệt hóa giai đoạn từ thế kỉ V đến thế kỉ IX tại địa bàn nay là Anh quốc.
Lịch sử
Theo quy ước, thất quốc triều đại là giai đoạn vừa có tính hậu La Mã vừa thuộc sơ kì trung đại. Khi này, hầu hết địa bàn nay là Anh quốc và cực Nam Alba đều thần phục đức vua Ecgberht, nhưng thực tế phân liệt thành rất nhiều tiểu quốc hoặc các nhóm định cư, mà phần đông là dân Anglo-Saxon. Vì thế giai đoạn rất dài này được coi là thời hoàng kim của văn hóa Anglo-Saxon. Nhìn chung, quần đảo Anh không chính thức tùy thuộc thế lực nào bên ngoài và phải thường xuyên vất vả chống đỡ những cuộc cướp phá của người Viking.
Danh sách
Tứ hùng :
- Westseaxna (519 - 927)
- Miercna (527 - 918)
- Ēastengla (571 - 918)
- Norþanhymbra (654 - 954)
Tam bá :
- Cantwara (455 - 871)
- Sūþseaxna (477 - 860)
- Ēastseaxna (527 - 825)
Chư hầu :
- Hæstingas
- Hwicce
- Iclingas
- Lindesege
- Magonsæte
- Magonsæte
- Middle Angles
- Middle Saxons
- Pecsæte
- Surrey
- Tomsæte
- Wreocensæte
- Wihtwara