Hà Thủy Nguyên/đang phát triển
Phiên bản vào lúc 22:52, ngày 4 tháng 10 năm 2020 của Hadubrandlied (Thảo luận | đóng góp)

Hà Thủy Nguyên (sinh ngày 01 tháng 12 năm 1986 tại Nghệ An) là một nữ thi sĩ, văn sĩ và nhà hoạt động xã hội Việt Nam.

Sinh bình

Hà Thủy Nguyên là bút danh, nguyên danh của bà là Nguyễn Phương Thảo sinh ngày 01 tháng 12 năm 1986 tại huyện Anh Sơn, tỉnh Nghệ An.

Đời sáng tác của bà bắt đầu từ năm 13 tuổi với những nỗ lực thoát nỗi cô độc thường thấy của trẻ con thành thị. Đến năm 16 tuổi, cô bé Nguyễn Phương Thảo đã ấn hành tiểu thuyết đầu tay Điệu nhạc trần gian (2004), dày 1000 trang và theo xu hướng hiện thực huyền ảo.

Trước ngưỡng cửa đại học, Hà Thủy Nguyên đã là cái tên được nhắc nhiều trong giới văn bút Hà Nội nhờ tiểu thuyết diễm tình Cầm thư quán (2005). Tuy nhiên, ở năm nhì khoa Văn Học trường Đại học Khoa học Xã hội và Nhân Văn Quốc gia Hà Nội, cô quyết định bỏ dở để dấn thân vào đường sáng tác chuyên nghiệp.

Sau ít năm khó khăn sơ khởi, Hà Thủy Nguyên dần gây chú ý trong giới truyền thông với các tiểu thuyết Thiên mã (2010), Bên kia cánh cửa (2005), Cầm thư quán (tái bản và bổ sung, 2018), Thiên địa phong trần (2019)... Tuy vậy, do đặc thù chọn môi trường hoạt động văn nghệ chính là internet, Hà Thủy Nguyên được cộng đồng mạng quan tâm ở vị trí thi sĩ và nhà hoạt động xã hội. Các trứ tác rải rác gồm tản văn, luận văn và đặc biệt thơ được tác gia đăng lần lượt rồi chính thức ấn hành về sau, như : Mùa dã cổ (2016), Đi săn mùa thu (in chung, 2019), Nằm xem sao rụng (2020).

Thi pháp

Cho đến thời điểm 2020, nghiệp sáng tác của Hà Thủy Nguyên tạm chia thành hai giai đoạn lớn.

thập niên 2000, phong cách sáng tác còn thiên về những cảm xúc đơn sơ, mà tác giả thường chọn những thể-tài đã nghe hoặc đọc ở đâu trong sách. Những nét hồn nhiên của thuở thơ ấu hiện rõ trong những áng văn ca tụng thiên nhiên hoang dã, hay vẻ đẹp của sự sống vĩnh hằng.

Sang tới thập niên 2010, do chịu tác động mãnh liệt của thời sự thông qua mạng xã hội, phong cách Hà Thủy Nguyên mất dần vẻ điềm tĩnh, câu văn có sự mài bén hơn trước. Các thể-tài cũng thường hướng đến ca tụng cái đẹp trong sự cuồng loạn và vượt ngoài những quy thức vận hành giới tự nhiên.

Tham khảo